Đổi Server Nếu Không Load Được:
SV #1 SV #2

Siêu phẩm bdsm em gái cuồng dâm với nến

Siêu phẩm bdsm em gái cuồng dâm với nến chịch nhau với em gái cuồng dâm, địt em gái cuồng dâm thích bdsm, địt nhau với em và nến. Rồi cuối cùng thì cái bóng dật dờ của Mạnh cũng hiện ra trước mắt. Cu Tí phải dụi dụi vào mắt để nhìn lại, cậu bé sợ mình đói quá đến hoa cả mắt.

– “Anh ………..”, tiếng Thục Trinh thẫn thờ vừa nói vừa nhìn ra phía cửa. Đúng là anh Mạnh, nhưng sao anh khác thế, cách đây mấy tiếng đồng hồ anh còn phong độ trêu đùa cô ở trong bệnh viện cơ mà, mới chốc thôi mà trông anh tiều tụy xuýt chút nữa thì cô không nhận ra, đầu tóc rối bù, khuôn mặt bơ phờ bạc phếc vì bụi đường. Không thấy xe oto của anh đỗ ở bên đường đối diện cửa nhà, không lẽ anh đi bộ đến đây.

– “A …. Bố đến rồi!”, tiếng lũ trẻ ùa lên gọi bố. Không biết là chúng mong bố đến hay chỉ đơn giản mừng là bố đến chúng sẽ được ăn cơm.

———

Bữa cơm diễn ra trong yên lặng, khác hẳn với không khí vui vẻ những lần trước. Mấy đứa trẻ thấy thái độ của bố hôm nay không giống với mọi hôm nên cũng không dám đùa nghịch, chỉ yên lặng ăn rồi lên phòng học bài.

Ở dưới phòng khách, lúc này chỉ còn có Mạnh và Thục Trinh. Mạnh ngồi im không nhúc nhích ở chiếc ghế gỗ ngoài phòng khách. Từ lúc đến nhà Thục Trinh đến giờ, Mạnh vẫn chưa nói một lời nào.

Thấy thái độ của anh Mạnh, Thục Trinh đã khẳng định những điều nói trên báo là đúng. Cô không biết an ủi anh bằng cách nào, chỉ biết im lặng nhìn anh thôi.

Để phá vỡ không gian im lặng, Thục Trinh kể về cuộc đời mình, lần đầu tiên cô tâm sự về cuộc đời mình cho anh nghe, hy vọng anh sẽ tìm thấy một điều gì đó trong những gì cô đã trải qua:

– Em nghe người ta kể lại, lúc em chưa được 1 tuổi thì bố mẹ em mất vì tai nạn đường sắt. Em về ở với bà ngoại, nhưng vì bà ngoại quá già và yếu nên cũng không nuôi nổi em. Bà làm đơn gửi em vào trung tâm bảo trợ xã hội.

Ánh mắt Mạnh bắt đầu động đậy nhìn và nghe Thục Trinh nói. Thục Trinh nói tiếp:

– Em lớn lên ở cô nhi viện, đến khi em được 5 – 6 tuổi gì đấy thì người ta báo bà em mất, họ đưa em về chịu tang bà 3 ngày rồi lại đưa em lại. Từ đấy em không còn có người thân nào nữa, cứ vậy mà lớn lên trong sự đùm bọc và yêu thương của các mẹ, các cha trong viện. Năm em 18 tuổi, em hết tuổi ở cô nhi viện thì chuyển về đây sống một mình, căn nhà này là của bố mẹ em để lại cho em. Em học đại học, rồi đi làm, nhận nuôi mấy đứa trẻ. Giờ thì anh biết vì sao em lại nhận nuôi mấy đứa rồi chứ, vì em cũng là trẻ mồ côi, nên em hiểu được sự mất mát của những đứa trẻ không cha không mẹ nó lớn lao như thế nào. Hồi còn bé, chúng em, những đứa trẻ mồ côi trong cô nhi viện đã biết bao nhiêu lần em nhìn lên trời để chờ sao băng, hễ mỗi lần gặp sao băng là chúng em lại nhắm mắt ước mình có bố, có mẹ. Nhưng điều ước đó mãi đến lớn lên em mới hiểu là sẽ không bao giờ thành hiện thực.

Mạnh đã không còn vô hồn nữa, vẫn chưa nói gì nhưng đôi mắt đã đỏ hoe khi nghe Thục Trinh kể về cuộc đời mình. Có mấy lần Mạnh cũng định hỏi về gia cảnh của Thục Trinh khi thấy cô sống có một mình trong căn nhà này, nhưng Thục Trinh cứ ầm ừ không nói.

– Em biết, anh vừa trải qua một cú sốc lớn. Nhưng anh biết không? Anh không phải mất tất cả bởi vì anh vẫn có mẹ, bất kể người mẹ đấy là ai thì đó vẫn là mẹ anh.

Qua báo chí, Thục Trinh đã biết mẹ đẻ của anh Mạnh là ai rồi. Chỉ là cô không nói ra mà thôi.

Nghe Thục Trinh nói đến đây, Mạnh đứng phắt dậy, khuôn mặt bừng sáng như vừa tìm ra được việc mình cần phải làm lúc này. Cậu nhìn Thục Trinh đăm đăm:

– Phải rồi, anh phải đi tìm mẹ. Phải đi tìm mẹ thôi.

Thục Trinh mừng lắm, cô nở một nụ cười trìu mến với anh, thấy anh trở lại như xưa anh đã từng, cô rối rít theo anh:

– Vâng, anh đi tìm mẹ anh đi. Giờ này cô Hoa đang quét rác ở phố Lý Thường Kiệt. Anh đến đó tìm chắc chắn sẽ gặp.

Phim Sex Liên Quan

Xem Thêm